Chuyện chẳng có gì để nói nếu như tôi không phát hiện ra anh ngoại tình, tán tỉnh người khác rồi chê vợ đủ thứ. Anh tâng bốc mình giỏi giang thế này thế kia, khi xây sửa nhà anh chẳng biết tí gì, chẳng suy nghĩ lo lắng gì về tiền bạc trang trải, chẳng đụng tay đụng chân, để mặc tự vợ làm sao thì làm, miễn sao có nhà cao cửa rộng đẹp đẽ để anh ở.
Có những lúc mệt mỏi tôi phàn nàn anh chỉ nói: “Ai làm thì làm anh được hưởng rồi, anh không cần nghĩ gì”. Ấy vậy mà anh chụp ảnh nhà cửa những chỗ nào đẹp nhất để đưa cho người tình xem, tự đánh bóng hình ảnh của mình bằng đủ mọi cách. Từ cách ăn cách nói như một người trí thức thực thụ cho đến những vật chất do vợ tạo ra anh cũng cướp lấy để khoe khoang, nhằm tăng giá trị của mình với phụ nữ khác. Họ đâu biết được ở nhà anh lười biếng vô tâm như thế nào, ngôn từ anh sử dụng với vợ con ra sao. Anh như một đứa trẻ mãi không lớn, chỉ biết hưởng thụ nhà lầu xe hơi mà chẳng màng suy nghĩ tính toán phải làm gì để đạt được những mong muốn đó.
Còn người tình của chồng tôi đã có gia đình con cái đề huề, nhưng u mê ngưỡng mộ anh, hết lời ca ngợi anh giỏi việc nước việc nhà, là một người đàn ông trụ cột đáng mơ ước, hơn hẳn người chồng ở nhà. Cô ta choáng ngợp tài năng và tính cách của chồng tôi, còn anh thì quá thích thú khi được cô ta ca ngợi, ngưỡng mộ, tôn sùng. Thế là họ lừa dối vợ /chồng mình để lén lút với nhau cho đến khi tôi phát hiện.