Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống nhà to nhất khu vẫn thường vay tiền hàng xóm đi chợ hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.
Tôi thi thoảng sang nhà hàng xóm mua chịu rồi xin chồng trả sau. Mẹ tôi cũng luôn phải đi mua chịu mắm muối. Nhà mình to nhất khu, chồng đi xe đẹp, tiền làm ra nhiều mà mẹ và vợ luôn phải chịu cảnh cùng cực như thế.
Tôi 36 tuổi, từng học đại học Sư phạm, khi lấy chồng anh không cho tôi đi dạy học. Anh làm kinh doanh nên muốn tôi ở nhà làm cùng. Tôi sống với chồng, mẹ chồng và hai con riêng của anh, sau này sinh thêm một bé trai. Thật may mắn vì tôi được sống với các cháu từ nhỏ nên mối quan hệ với các con riêng khá tốt.
Chồng tôi là một người gia trưởng, luôn bắt vợ phải làm theo những gì anh muốn, từ lúc về sống với gia đình anh, tôi luôn là người thụ động, kinh tế anh quản lý, hàng ngày đưa tiền cho mẹ đi chợ. Nhiều khi anh cũng không đưa tiền, mẹ tôi cũng không dám hỏi, tôi lại càng không, tôi muốn làm gì đều phải hỏi xin anh. Tôi thấy ái ngại, không xin mặc dù có nhiều thứ người phụ nữ cần đến trong cuộc sống hàng ngày.
Gia đình tôi không quá giàu có nhưng khá giả so với mọi người, vậy mà cuộc sống lúc nào cũng bị hạn hẹp một cách tuyệt đối. Mẹ chồng và tôi không dám xin tiền của chồng, mỗi khi xin tiền đều bị chồng mắng chửi thậm tệ dù đó là tiền để chi tiêu cho cuộc sống hàng ngày. Mẹ chồng lương được hơn triệu mỗi tháng, bà phải dùng số tiền đó để chi tiêu hàng ngày cho gia đình, anh thường xuyên không về nhà ăn cơm nên bữa cơm gia đình của mẹ con, bà cháu lúc nào cũng đạm bạc với đồng lương ít ỏi của bà.
Tâm sự nhà to nhất khu vẫn thường vay tiền hàng xóm đi chợ
Tôi làm cùng chồng nhưng hàng tháng anh không đưa cho tôi tiêu, con nhỏ muốn mua sữa phải xin rất nhiều lần chồng mới cho, hoặc tôi lại sang nhà hàng xóm mua chịu về rồi xin chồng trả sau. Mẹ tôi ở nhà cũng vậy, luôn phải đi mua chịu mắm muối. Tôi thấy thật xấu hổ vì nhà mình to nhất khu, chồng đi xe đẹp, tiền làm ra nhiều mà mẹ và vợ luôn phải chịu cảnh cùng cực như thế.