VN88 VN88

Tâm sự người yêu tôi không tâm lý

Năm học cuối nặng nề, tôi ít có thời gian cho anh mỗi tối online. Học xong về nhà lại tiếp tục làm bài tập, tôi không muốn vì yêu đương mà xao nhãng con đường tương lai. Có đôi lúc mệt mỏi hay tập trung cao độ tôi lại quên mất anh, tôi biết anh giận nhiều, cố giải thích nhưng đôi lần anh không chịu hiểu cho tôi.

Có lần vì tập trung làm bài cho xong, không thể trả lời tin nhắn của anh ngay được, anh nhắc nhở tôi là anh không muốn chờ. Đến khi tôi nhắn cho anh thì anh để tôi chờ và nói muốn tôi biết cảm nhận của anh khi phải chờ đợi tin của tôi. Và nhiều nhiều hơn nữa những chuyện nhỏ nhặt xoay quanh vấn đề liên lạc giữa hai đứa. Sự mệt mỏi làm tôi nghĩ đang yêu lầm trẻ con.

Tôi muốn anh hiểu và thay đổi, bao dung hơn, rộng lượng hơn nên ngồi lại nói chuyện với anh. Nhưng khi đặt vấn đề gì thì anh lại không muốn tôi nói nữa. Anh thường khó chịu, không nghe bất cứ điều gì từ tôi. Đứng trước một người như vậy tôi chỉ biết lắc đầu. Anh làm tôi mất cảm giác yêu thương nhưng trong thân tâm tôi vẫn cảm thấy nhói đau khi suy nghĩ đến chuyện chia tay.

Đúng là yêu làm con người ta mụ mị, không còn sáng suốt. Giờ đây tôi như ngập trong mớ cảm xúc rối bời. Trước mắt chúng tôi là cả một đoạn đường dài mang tên “xa cách”. Những lúc buồn tôi cứ nghĩ sao mình lại phải khổ tâm vì một người như vậy? Chọn người yêu mình còn hơn là chọn người mình yêu, hay tôi cứ theo sự sắp đặt của gia đình cho xong, quá lắm thì tôi đi du học và ở lại đó luôn, chẳng phải gặp bất kỳ ai. Nhưng như vậy tôi thấy mình ích kỷ quá.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.