VN88 VN88

Tâm sự người yêu bị vô sinh

Nỗi lo ấy đã xảy ra, vấn đề không phải ở tôi mà ở anh. Mỗi lần gặp nhau, tôi luôn vẽ ra cảnh một gia đình nhỏ có tiếng trẻ con, anh phân trần ai cũng muốn có con nhưng nếu không có thì chịu thôi. Lúc đó tôi không để ý lời nói của anh mà vô tư nói không có con lấy nhau sẽ rất buồn. Anh lại đùa muốn biết có hay không thì thử, lần hai rồi lần ba, anh vẫn nói vậy.

Đến khi anh đưa tôi giấy đăng ký học giáo lý hôn nhân vì anh là người có đạo, anh nói trước sau gì cũng cưới, vì vậy chúng ta sống như vợ chồng đi và có con, đến khi học giáo lý xong cưới là vừa. Tôi nghĩ mình cũng lớn, nói chính xác là đã già, thấy tình trạng hiếm muộn cũng nhiều, tôi cũng lo. Anh nói vậy nghe cũng có lý, tôi đồng ý.

Ở bên anh tôi thấy hạnh phúc, muốn có con nhưng lại lo lắng vì đây là quyết định của chúng tôi, gia đình hai bên chưa biết. Ngày đó cũng tới, tôi không chắc lắm, gọi điện nói với anh hình như em có “rắn con”, đầu dây bên kia anh khẳng định không thể có. Tôi ngạc nhiên hỏi lại anh vẫn bảo không thể có. Tôi giận dỗi nói nếu có thì anh tính sao, anh nói đến đó rồi tính nhưng vẫn nói chắc chắn là không, muốn biết thì kiểm tra.

Tôi hỏi anh sao có thể chắc chắn như thế, anh không trả lời. Đêm đó tôi không ngủ được vì câu nói của anh. Sáng mai đi làm tôi gọi điện hỏi chuyện tối qua, đưa ra nhiều lý do để anh nói và anh đã nói bị vô sinh. Tôi bàng hoàng, muốn khóc, cố giữ bình tĩnh hỏi anh dựa vào đâu mà nói vậy, anh thú nhận trước đây khi làm việc ở Sài Gòn, anh có sống thử với một người phụ nữ nhưng chờ hoài không có con. Anh đi khám ở bệnh viện và bác sĩ kết luận vô sinh, sợ ba mẹ buồn anh đã giấu.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.