Tôi tin và chờ đợi, những ngày tháng sau anh đến thăm tôi thưa dần, có khi cả tuần ghé thăm được một tiếng rồi lại đi, anh nói bận công việc. Thai được hai tháng, tôi bảo anh đưa đi khám định kỳ, anh cũng nói bận, để vài buổi nữa. Cứ thế thai của tôi được 3 tháng, 4 tháng anh vẫn nói lý do bận không đưa tôi đi khám được. Tôi giục anh đưa về nói chuyện với bố mẹ hai bên, anh bảo để giải quyết việc gia đình xong trước đã. Tôi hỏi anh khi nào xong, anh bảo việc đó chưa nói trước được.
Giờ thai gần 5 tháng, tôi hỏi anh có thể ra ngoài ở và chăm sóc mẹ con tôi được không bởi anh nói đã đưa đơn ra tòa rồi, đang chờ giải quyết. Anh bảo ra ngoài ở phải có tiền mà anh đang phải lo tiền trả ngân hàng do đã mua đất ở quê. Tôi hỏi nhiều, anh nói tôi không hiểu và thông cảm, giờ anh rất khó khăn, mệt mỏi nữa. Suốt hai tuần qua tôi không thể ngủ được, chỉ biết khóc và giam mình trong phòng trọ.
Thai của tôi mỗi ngày một lớn, giờ không biết phải làm thế nào, tương lai sẽ ra sao trong khi giờ tôi còn chưa nuôi nổi bản thân. Tôi không có tiền, không có công việc, bố mẹ quanh năm chỉ biết đến cây lúa, lo ăn học cho tôi đã vất vả rồi. Nếu quyết định sinh con tôi sợ sẽ phải nuôi một mình, sao có thể lo cho con. Nếu bỏ thai bây giờ tôi biết sẽ rất nguy hiểm, đó là hành động giết người.