Chúc bạn Hằng sớm giải quyết những khác biệt về văn hoá và tôi có đôi lời gửi các bạn sắp sửa bình luận về bài viết này của tôi.
Thứ nhất chắc các bạn sẽ chỉ trích tôi quá sính ngoại, xin thưa nội ngoại gì tôi cũng thích tất miễn đối xử tử tế với tôi. Trường hợp này tôi thực lòng muốn chị Hằng sống vui vẻ, hạnh phúc và làm chủ hạnh phúc của mình, đừng vì nể nang cha mẹ hay bạn bè xúi bẩy mà đưa tay lấy người không xứng (tây ta gì cũng thế) để uổng phí thời gian và tuổi thanh xuân. Mình chịu trách nhiệm về hạnh phúc của mình chứ không ai khác. Mình vui không sao, chứ đau khổ chỉ mình chịu.
Thứ hai, cánh đàn ông không cần đánh giá tôi là người như thế nào, không cần tốn công mất sức đoán già đoán non chi nhiều vì tôi không có nhu cầu quan tâm đến những đánh giá đấy. Vì sao tôi nói thế? Vì kiểu gì bài viết của tôi mà được đăng sẽ có hàng dài sa số những người không quen không biết gán mác cho tôi là sính ngoại, mất gốc, “quen được bao trai Tây trai Việt mà nói”. Nói chung tôi không phải không quen với mấy lập luận cũ rích đấy.
Thứ ba, mọi cái tôi nói đều không có ý vơ đũa cả nắm, ở đâu cũng có “mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”. Không nói ra câu này nguy hiểm khôn lường vì sẽ bị chọc khoé, bắt bẻ chết.