Rồi tôi biết anh qua lại với người con gái khác, lại một lần nữa anh làm tôi đau lòng. Tôi nói chuyện nhưng lý lẽ không thắng nổi anh đành quyết định chấm dứt mọi chuyện. Tôi nói chuyện với người khác để có thể quên anh, cũng đi chơi với người đó nhưng không làm gì quá đáng để hổ thẹn với lương tâm. Dù đi chơi nhưng tôi luôn nhớ về anh, lúc đó tôi biết mình không thể quên được anh và anh lại níu kéo. Anh muốn tôi có em bé để hai bên gia đình chấp thuận và cho cưới. Anh biết tôi rất yêu anh, đó chính là điểm yếu của tôi, anh dùng những lời lẽ ngọt ngào thuyết phục và tôi lại đặt niềm tin nơi anh.
Tâm sự người cũ lấy vợ sau khi tôi bỏ thai được vài tháng
Rồi tôi có em bé, vừa mừng vừa sợ hãi, không biết nên làm sao. Khi biết tin anh lặng người và bảo tôi cho thời gian suy nghĩ. Tôi tức giận, nói cho anh một trận và bảo anh không quyết định được thì để tôi quyết. Anh bảo muốn giữ lại đứa bé vì đó là con mình, không muốn bỏ đi, tội cho đứa bé và anh sẽ về nói chuyện với bố mẹ.
Mọi chuyện tưởng như tốt đẹp, anh sang nhà tôi thưa chuyện, tôi cũng sang nhà anh ăn cơm ra mắt. Lúc đó tôi đang bận làm luận văn tốt nghiệp nên mọi chuyện để anh thu xếp. Rồi một hôm không biết do sắp đặt hay có người muốn chia rẽ mà có một bức thư gửi đến nhà anh, nói tôi không ra gì, mục đích muốn chúng tôi không đến được với nhau, nội dung bức thư hoàn toàn bịa đặt. Mọi thứ trong tôi dường như sụp đổ hoàn toàn, anh trách móc, không tin tưởng tôi chút nào nữa. Sau đó anh tìm hiểu mọi chuyện và biết lúc tôi định chia tay đã đi chơi với người khác nhưng quả thực tôi không làm gì có lỗi.