Tốt nghiệp xong, tôi đỗ hai trường đại học ở Hà Nội. Đó là niềm vui và tự hào của cả gia đình. Niềm vui đó chẳng được bao lâu vì tôi chỉ theo học được 2 năm là bắt đầu có dấu hiệu chệch hướng. Tôi thường xuyên bỏ học. Trong thời gian không đi học tôi không sa đà vào cờ bạc, rượu chè hay trai gái, chủ yếu ở phòng trọ, ngồi suy nghĩ linh tinh, lúc xem tivi, có khi lại đi loanh quanh.
Sau đó bố biết tình trạng này, khuyên tôi tiếp tục học. Tôi cũng nghĩ mình rất quyết tâm, chỉ được một học kỳ theo học tôi lại “ngựa quen đường cũ”. Cứ như vậy đến 6-7 năm cũng chưa thể ra khỏi trường vì những kỳ thi bết bát và số môn học bị nợ cứ lớn dần.
Trong thời gian đó tôi yêu cầu bố cho tiền học thêm một trường liên kết với nước ngoài, khóa học kéo dài 2 năm. Năm thứ nhất tôi học rất tốt, đến năm thứ 2 lặp lại tình trạng giống hệt bên trường cũ. Cũng nói thêm trong lúc học ở trường thứ 2 tình hình cũng không khá hơn chút nào.
Thời gian này tôi yêu một cô gái quê Nghệ An, quen nhau từ hồi tôi và cô ấy mới vào đại học. Có lẽ cô ấy có tình cảm với tôi trong quá trình đó và tôi cũng nghĩ do mình thêu dệt không đúng tình trạng trước mắt bạn bè, trong đó có cô ấy. Nào là tôi học rất giỏi, đã ra trường, có công việc tốt.