Mỗi khi đi chơi cùng anh, cho dù chúng mình chưa làm gì quá giới hạn, trong em luôn xen lẫn giữa cảm giác vui vẻ, hạnh phúc và sự áy náy, day dứt, xấu hổ với gia đình. Em cũng không còn sự tự tin khi đối mặt với vợ anh. Họ đều là những người tốt, không có lỗi. Lỗi là của chúng ta đã không biết kiềm chế con tim mình.
Anh sẽ bảo tình yêu không có tội, nhưng chúng mình bây giờ không còn trẻ, không thể quyết định mọi việc theo cảm tính. Giờ đây mình phải làm theo lý trí bởi cuộc sống không chỉ đơn giản có anh và em, xung quanh ta còn có gia đình, bạn bè, các quan hệ xã hội. Em tham lam nhưng rất nhát gan, không dám bỏ lại đằng sau tất cả để đến với anh đâu.
Bất chợt nghe thấy giai điệu của bài hát “Như đã dấu yêu” sao mà da diết, khắc khoải đến thế. Đã đến lúc em phải tỉnh táo để cố quên đi những nồng nàn, nhớ thương, lưu luyến đó, quay trở về thực tại. Em chỉ hy vọng vẫn được quan tâm, chia sẻ như một người bạn bên anh bao năm qua mà thôi. Em sẽ trân trọng tất cả những kỷ niệm của chúng mình, trân trọng những tình cảm anh dành cho em, cất vào một góc riêng và thỉnh thoảng tự dành cho mình khoảnh khắc để nhớ. Ngủ yên nhé, tình yêu của chúng mình.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)