Người ta thường mù quáng vì yêu. Chẳng biết các bác có yêu hay không, nhưng người ngoài cuộc đều rõ mười mươi là các bác đang hám của lạ. Những thứ mới lạ, những điều thú vị ai mà chẳng thích. Vợ các bác, cô ấy có thích không, có thấy chán chường và tẻ nhạt khi phải sống với một ông chồng đào hoa ong bướm? Có khi nào các bác giật mình? Cô ấy cũng đi tâm sự sẻ chia với một gã trời ơi đất hỡi nào đó, họ cũng vào nhà nghỉ, cũng có chút hơi men?
Nhiều trường hợp, người đàn ông và cô bồ yêu thương nhau thật lòng (đấy là họ cảm thấy thế). Trường hợp này, tốt nhất là các bà vợ nên giải thoát cho chồng, để chồng tự do chung sống danh chính ngôn thuận với bồ. Một thời gian sau, khi đã no xôi chán chè, thứ mới lạ đã không còn lạ nữa, họ sống thật với nhau, với con người và tính cách thật của nhau, với va chạm, mâu thuẫn, cơm gáo gạo tiền, trách nhiệm nghĩa vụ quyền lợi, họ sẽ tự nhận ra, chung sống khác hoàn toàn với lúc cặp bồ.
Lúc ngoại tình, mọi thứ đều đẹp đẽ, cả hai bên đều cố gắng để vì nhau, làm hài lòng nhau, thể hiện mình là một người tốt đẹp, nhưng khi chung sống chính thức, mọi chuyện sẽ khác. Chẳng nhẽ lại bỏ vợ thêm lần nữa? Rồi lại ngoại tình, cưới thêm vợ nữa?
Cặp bồ thật là vui, ngoại tình thật là thích, ăn vụng bao giờ cũng ngon, nhưng ngoài nỗi đau và sự tổn thương dành cho vợ, sự mất mát của các con. Có ai đủ tỉnh táo để nhận ra ngoại tình chỉ là một cuộc chơi hữu hạn, một trò lừa đảo mà mọi người không đủ trình độ để làm thủ phạm, cũng chẳng đủ tự trọng để làm nạn nhân. Có muốn trải nghiệm không, mời các bác cứ thử đi sẽ rõ.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)