Với vẻ ngoài đoan trang, có một chút gì đó dễ thương cộng với cái mác gái văn phòng, tôi chiếm được tình cảm của đàn ông chăng? Tôi thích sex nhưng ngủ có chọn lọc, chỉ ngủ với những người có trí thức và từng trải, họ mới biết cách làm tôi thỏa mãn. Tôi luôn biết cách chiều lòng và giả bộ ngây thơ khi cần thiết, nên hàng chục đàn ông trí thức xin được ngủ cùng tôi. Tôi ngạo mạn, đắc chí, luôn tìm kiếm những người đàn ông mới mẻ, khỏe mạnh, lạnh lùng quay đi nếu tôi nhàm chán. Với tôi, đàn ông không biết bao nhiêu là đủ?
Trên thực tế, tôi chưa bao giờ lợi dụng họ về tiền bạc. Tôi ghét sự dựa dẫm mang tiếng ơn nghĩa, khinh bỉ loại đàn ông phản bội vợ chỉ để lên giường với tôi. Là trí thức ư? Sao đầu óc của họ tồi tàn thế kia? Vẻ ngoài nhu mì, mái tóc thơm tho sạch sẽ của tôi cũng chinh phục được các anh sao? Các anh ngu ngốc quá, tại sao không chịu động não mà suy nghĩ tôi chỉ là hạng gái dễ dãi lên giường? Tôi chỉ muốn thỏa mãn thân xác đã tả tơi vốn không còn cảm xúc, nhưng tôi nào đâu biết họ cũng đang khinh rẻ mình, “hàng miễn phí tội gì không dùng”.
Những cuộc ăn chơi không thể xoa dịu được cơn đau lòng, chỉ làm thân xác tôi tàn úa, héo mòn. Giờ đã 26 tuổi, bỗng dưng tôi thèm khát một gia đình nhưng không dám yêu ai, hay tại không ai dám yêu tôi nữa? Tôi nhục nhã, đau xót.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)