6 tháng mới có hạt thóc hạt gạo, bao nhiêu mồ hôi, xương máu gia đình đổ cả xuống ruộng, bao nhiêu dự định đều chờ vào hạt thóc. Sách tôi đọc, vở tôi ghi, bút tôi viết đều từ đó mà ra cả. Nắng vàng, ngồi trong phòng lạnh, mồ hôi tôi chẳng rơi, nhưng sao có thứ mặn như mồ hôi lại lăn đầy trên má tôi.
Đam mê của tôi và các em được đánh đổi bằng xương máu của cha mẹ. Cái chữ, con số mà tôi có được đánh đổi bằng tuổi thanh xuân của bậc sinh thành. Vậy mà không ít lần tôi để những thứ đó của cha mẹ mất đi lãng phí. Cha mẹ ngày càng già, nếp nhăn ngày càng rõ trên vầng trán ấy, nhiều lúc tôi muốn nói lời xin lỗi và cảm ơn tới bậc sinh thành nhưng sao lại không thể, nghẹn lắm.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)