Ngẫm nghĩ giản đơn hơn, một phần trong chúng ta đều có một chút gì trẻ con ở trong đó. Chỉ vì thời gian, công việc, cuộc sống bề bộn mà chúng ta che đậy đi phần trẻ con trong mỗi người. Chồng luôn nói với tôi: “Hai đứa mình sống bên nhau như hai đứa trẻ ấy nhỉ?”. Tôi cũng cười và nói: “Chúng mình sắp thành ba đứa trẻ rồi”. Vậy đó, chúng tôi ôm nhau và phá lên cười. Vậy, điều gì làm gia đình tôi hạnh phúc?
Tôi là người phụ nữ rất mạnh mẽ, quyết đoán. Mẹ nói tôi bướng bỉnh, cứng đầu, tôi cũng cho rằng như thế, nhưng từ khi lập gia đình, tôi trở nên khác đi. Đôi lúc, tôi nhõng nhẽo, hành động giả đò như một đứa trẻ mỗi khi mắc lỗi lầm, rồi cứ lặng lẽ ôm chầm lấy chồng mà hôn. Tôi cũng âm thầm gửi email tâm sự như hồi hai đứa còn yêu nhau, vòi vĩnh chồng chuyện này chuyện kia, lý sự cùn như một con bé lên 10 tuổi. Tôi cũng hay nhắn tin cho chồng mỗi ngày, chỉ đơn giản hỏi chồng ăn trưa chưa? Chồng ăn có ngon không? Tôi cũng không hề giấu tình yêu với chồng mình, cứ bộc bạch như một đứa trẻ.
Cuộc sống bên ngoài quá nhiều áp lực, quá nhiều người lớn, tại sao chúng ta không thể bé lại trong mắt người ta yêu? Những đứa trẻ chơi với nhau, dẫu có giận hờn nhau thì vài ba tiếng sau lại huề trở lại, cười đùa, nói cười rôm rả, hát hò ầm ĩ cả nhà. Tất cả mọi người, dù 10 tuổi hay 60 tuổi, họ cũng cần niềm vui để sống, để có được gia đình hạnh phúc. Hãy tạo cho gia đình bạn đầy ắp những niềm vui.