Những tháng ngày đó thật khủng khiếp, ác mộng, em thương con đến quay quắt, thấy hận anh, người đàn ông em hết mực thương yêu, hy sinh, chịu đựng. Em cố gắng lấy công việc để quên đi tất cả, sống khép kín vì thấy xung quanh chẳng có người đàn ông nào đáng tin. Sau thời gian được động viên khuyên nhủ em có mở lòng mình và thử một mối quan hệ mới. Cho đến bây giờ tất cả chỉ dừng lại mức bạn bè khi em không thể nào tự giải thoát suy nghĩ của mình. Em vẫn có cảm xúc nhưng không nhiều, rồi lạnh lùng, thờ ơ trước những sự quan tâm đầy thiện chí đó.
Các cụ nói chả bao giờ sai “Lắm mối tối nằm không”, em vẫn cô đơn, luôn cần một bờ vai, hơn thế nữa vẫn cần anh làm bố cho con trai chúng ta để cho con có một gia đình đầy đủ cha mẹ. Tất cả điều này giờ vô cùng xa xỉ đối với em.
“Ly hôn xanh” là 3 từ dành để nói về cuộc hôn nhân chúng ta, nó quá vội và kết thúc quá nhanh. Nghe mọi người đặt huy chương cho hôn nhân, em từng mong mình được huy chương đồng 10 năm, 20 năm rồi 30 năm huy chương vàng, nhưng không, kết thúc bằng cuộc hôn nhân chưa được 5 năm.
Gần 2 năm qua, liệu có khi nào anh một lần nhìn lại cuộc hôn nhân giữa chúng ta? Em không bao giờ hối hận về quyết định rời xa anh, chỉ nhìn lại và tiếc nuối. Nếu được cho thời gian quay trở lại em cũng vẫn lựa chọn anh nhưng sẽ sống và yêu anh theo cách khác.