Người xưa có câu “Được cái này mất cái kia”, đó là quy luật bù trừ, cũng vì ai cũng cho mình giỏi, không ai chịu thua ai mới xảy ra tình cảnh “Cơm không lành canh không ngọt”, ngoại tình, coi thường nói xấu nhau. Quý ông bất mãn ra ngoài mượn bờ vai chia sẻ, xảy ra chuyện ngoài ý muốn lại đổ thừa hoàn cảnh, mà hoàn cảnh không có tội nhưng luôn bị đổ thừa. Đây là bệnh chung không riêng của đàn ông hay phụ nữ, thay vì sửa sai không sửa cứ đem ra mổ xẻ trách móc nhau, than thân trách phận bảo do duyên số. Số phận cũng chỉ một phần, con người ra sao, thế nào là do ta điều khiển.
Đành rằng xã hội luôn có nhiều cạm bẫy, ganh ghét nhưng cái gì giữ được hãy cố giữ, không giữ được thì đừng khiên cưỡng mà phải biết chấp nhận. Bản thân tôi cũng tiếc nuối ít lần và thèm một gia đình nhỏ, vậy nên hãy biết trân trọng những gì mình đang có, đừng để mất đi rồi thấy tiếc. Giải pháp ôn hòa, chia sẻ là cách tốt nhất của cả vợ và chồng. Sống đến từng tuổi này, trải qua nhiều sóng gió tôi mới rút ra được một điều “Thù hận, ganh ghét, đố kỵ, chê bai khi còn trẻ để thỏa mãn sự hiếu thắng nhưng đến khi về già mọi thứ điều trở nên vô nghĩa”, đạo lý làm người được nhìn qua từ nhân quả nhãn tiền, vậy nên hãy sống tốt đúng với bản chất một con người. Đây là những dòng tự sự tôi đúc kết được từ cuộc sống.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)