Mặc dù ngày nay phụ nữ không bằng như thế nhưng ít ra họ vẫn làm được gần bằng như thế. Phụ nữ ngày xưa chỉ ở nhà lo nội trợ hầu chồng, phụ nữ ngày nay vừa đi làm vừa chăm con, vừa lo nội trợ, vừa phải đấu tranh tư tưởng khi chồng có tính sao nhãng, trăng hoa, bực bội và bị áp lực từ việc nước đến việc nhà đến chồng con. Vì thế nên sinh ra cái tính phụ nữ hay cằn nhằn, cáu gắt khiến sự việc tồi tệ hơn. Họ thật sự đâu muốn thế, không phải bắt nguồn từ quý ông mà ra sao?
Tuy rằng phụ nữ ngày nay cũng có một số người lẳng lơ, xảo trá khiến đàn ông chao đảo và say nắng, “mỡ treo miệng mèo” thì làm sao đàn ông kiềm chế được. Bản năng con người mà, của cho không không dùng thì phí, nhưng với những phụ nữ này tôi không bàn tới vì đó là bản chất của họ. Tôi chỉ nói lên sự chịu thương chịu khó của những phụ nữ yêu chồng thương con mà cả đời không được sự đền đáp từ chồng, từ người đàn ông mình yêu, vậy nên có công bằng cho phụ nữ không?
Trong khi đó các anh được mệnh danh là mạnh mẽ, trụ cột gia đình giỏi kiếm tiền là thế nhưng lại tiềm ẩn sự yếu đuối không vì bản chất mà vì cái tôi, vì sĩ diện hão, vì chứng tỏ mình hơn người, ra đường áo quần bảnh bao, về nhà luộm thuộm lười biếng, không có ý thức đỡ đần, khi nào bị nhắc nhở mới làm. Cũng có những quý ông biết phụ vợ nhưng rất ít, đó là những người đàn ông vẫn còn hiểu được giá trị của sự phụ giúp.