Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống nếu có kiếp luân hồi, em nhất định tìm anh hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.
Hai chúng ta như hai kẻ ngốc, nội tâm và cứng đầu. Nếu trước đây cả hai quên đi cái tôi của bản thân thì mọi việc sẽ không quá xa như bây giờ.
11 năm, thời gian đủ dài để mọi thứ trở thành ký ức nhưng nỗi nhớ chưa bao giờ nguôi ngoai. Lúc nào em cũng nhớ đến anh. Tại sao anh không chịu mở lời dù chỉ một lần? Hai đứa cùng vào đại học, em biết rõ anh thích em và em cũng vậy mà. Một năm trôi qua, khi anh nhận được học bổng ra nước ngoài học tiếp, em vẫn chờ và hy vọng. Nói chuyện qua yahoo anh chưa bao giờ chịu nói một câu tình cảm với em, chỉ là những thông tin về học hành, sức khỏe và hỏi em có người nào chưa.
Thêm hai năm sau đó em đã mệt mỏi, nghĩ nếu quen ai đó cũng là cách để buộc anh phải nói ra trước khi quá muộn. Em nghĩ anh đã quên mình rồi, hay ở nơi xa đó đã có người ở bên cạnh. Em quyết định lấy chồng, kết thúc mọi chuyện bằng hôn nhân dù quen người đó không lâu và tình cảm của mình chưa đủ chín để gọi là tình yêu. Từ đó em đã coi như tên anh chưa từng tồn tại trong ý nghĩ.
Tâm sự nếu có kiếp luân hồi, em nhất định tìm anh
Ba năm sau kể từ ngày em lấy chồng, anh trở về, nghe qua bạn bè em biết anh cũng tán tỉnh vài người rồi thôi. Đến giờ đã 11 năm anh vẫn vậy, đi làm, về nhà và chưa quen ai. Một lần nói chuyện, anh đã chia sẻ tất cả, để làm gì khi mọi chuyện đã quá muộn, không thể quay đầu được anh?