Nét đẹp văn hoá Việt bao gồm rất nhiều thứ và tôi không thể đề cập hết trong khuôn khổ bài viết này, sợ càng viết càng có cái cho mọi người bắt bẻ, bới lông tìm vết. Ví dụ nét đẹp Việt như thờ cúng ông bà rất hay và cần được gìn giữ, tôi tin sẽ không bao giờ mai một. Tuy nhiên, thời đại công nghệ phát triển hội nhập thì những gì hay, thực tế của nước ngoài cũng nên học, cái gì cũ quá nên giã từ.
Đa số nước phát triển họ giáo dục tình dục cho trẻ em từ bé nên mọi thanh niên biết cách tự bảo vệ mình và cho đối phương. Nam thanh niên ở những nước này không quan trọng chuyện trinh tiết vì họ cảm thấy chuyện đấy bình thường, nó không quan trọng bằng cách mình đối xử với nhau ra sao. Trung Quốc phải chế và bán cả màng trinh nhân tạo cho phụ nữ, tôi thấy thật nực cười và xấu hổ làm sao khi phải giải thích cho những người bạn nam nước ngoài của mình. Mong rằng một ngày không còn phải giải thích những chuyện như vậy nữa.
Bất cứ đất nước nào cũng có lối sống, quan niệm về đạo đức, chúng ta sống ở đâu thì tự biết chắt lọc, học hỏi lẫn nhau vì không có đất nước nào có thể coi là chuẩn mực. Các bạn bảo thấy Tây cái gì cũng bắt chước, tôi thấy cũng tuỳ. Cái gì bạn thấy hợp với hoàn cảnh, điều kiện của bạn thì bắt chước. Tôi thấy cái gì hợp với hoàn cảnh của mình và đem lại hạnh phúc cho tôi thì tôi làm, cớ sao cứ phải phê phán, chì chiết nặng lời với nhau làm gì, “nhà ai nấy sáng, đèn ai nấy tỏ” mà.