Đa số những lần đi chơi, hẹn hò mua sắm đều do tôi trả tiền và quyết định. Nhiều lúc vì quá áp lực chuyện tiền bạc tôi cảm thấy mệt mỏi và chán nản vô cùng. Tôi cũng nghĩ cuộc sống con người không ai biết trước được điều gì, thấy anh cũng giống tôi, có chí, là người vượt khó và trụ cột, niềm hy vọng của gia đình, vì vậy tôi luôn trân trọng và hiểu tình cảm của anh, yêu anh nhiều hơn. Năm nay tôi 25 tuổi, cũng không còn quá nhỏ nữa, đã đến lúc nói tới chuyện hôn nhân gia đình, giờ nói thật rất khó để tôi có thể mở lòng tìm hiểu và yêu ai đó khác. Anh tới với tôi không có gì cả ngoài tấm chân tình.
Một mặt hoàn cảnh gia đình anh như vậy, mặt khác anh lại là người theo Thiên Chúa Giáo, còn tôi thì không. Gia đình tôi chỉ có 3 chị em gái, việc thờ cúng sau này rất có thể sẽ là do tôi đảm nhiệm. Như đã nói hiện giờ tôi là trụ cột và người được gia đình tin tưởng nhất trong 3 chị em ). Nếu lấy anh, tôi sẽ phải theo nghi lễ bên chồng mà không được thờ cúng như bên gia đình mình. Tôi rất lo lắng và băn khoăn cho tương lai. Bạn bè cùng trang lứa rất nhiều người kiếm tiền không bằng tôi, không xinh đẹp giỏi giang như tôi, nhưng họ xây dựng gia đình và có vẻ đầy đủ hạnh phúc.
Tôi chỉ muốn đi làm lương tháng 3-4 triệu, chẳng phải lo nghĩ, trang trải mọi chuyện tiền nong lớn nhỏ, nhiều lúc thèm muốn cảm giác được người yêu bao bọc cho tôi dù là chút ít, chứ cứ như lúc này đây, người ta được người yêu dẫn đi ăn hay mua đồ, còn tôi toàn ngược lại, thấy anh đi làm chưa có quần áo lịch sự mặc tôi lại mua tặng anh một vài bộ đồ. Không phải tôi ích kỷ so bì chuyện hơn thua tiền bạc nhưng thực sự nhiều lúc thấy rất tủi.