Anh còn rất lười biếng, tôi nghĩ tính anh như thế một phần vì mẹ quá nuông chiều anh, từ bé tới lớn anh không động vào việc gì, còn hay sai vặt tôi. Chẳng hạn anh hay nhờ tôi dắt xe hộ, để quên đồ anh cũng nói tôi lên lấy đồ cho anh. Có lần tôi nghe bạn bè anh nói tôi dễ sai bảo, buồn lắm nên nhắc nhở anh sau này tự làm thì anh lại khó chịu. Mẹ anh có vẻ không ưng tôi vì gia đình tôi không khá bằng gia đình anh. Bà thỉnh thoảng hay nói xấu tôi với anh rằng tôi không dọn dẹp nhà cửa (mặc dù là nhà của anh).
Lúc trước tôi muốn hai đứa cưới nhau lắm mà giờ rất nản. Khi nóng giận anh sẵn sàng mạt sát tôi dù tôi lúc nào cũng nói chuyện nhẹ nhàng với anh. Anh lại lười lao động, khuyên anh đi làm thêm để có chút kinh nghiệm sống, chút tiền tiêu khỏi phải xin mẹ nhưng anh không chịu. Anh thích ngủ và chơi game cả ngày, yếu ớt hơn cả con gái, nhờ anh sửa điện hay vật dụng gì anh cũng không làm được. Tôi buồn lòng và muốn anh là người đàn ông mạnh mẽ, có thể che chở, bảo vệ và yêu thương tôi. Tôi phải làm sao để thay đổi anh? Càng ngày tôi càng suy nghĩ về quyết định lâu dài với anh. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com