Vợ chồng mở được nhà hàng với vài chục nhân viên. Thời kỳ bất hạnh đến với tôi, cậu em chồng đi lấy vợ, bố chồng chuyển đến ở cùng vợ chồng tôi, bất hoà bắt đầu. Thời gian đầu cố nhịn, nhưng thực sự tôi không thể chịu được tính nông dân của bố chồng. Ông sinh hoạt bừa bãi, bẩn thỉu, hay la cà hàng xóm, kinh khủng nhất là thói quen uống rượu bia và ngang ngạnh. Tuy chưa đến mức xay xỉn, nhưng lại hay kể cả, tự cho mình là chủ nhà và hay thích thú kể những chuyện trong gia đình tôi cho hàng xóm.
Sinh hoạt của ông phá tan nề nếp gia đình tôi, chỉ một ví dụ nhỏ sẽ khiến ai cũng không chịu nổi. Có lần tôi về nhà, ông ở một mình dưới tầng một, nhưng tivi trên tầng 3 vẫn bật oang oang. Tôi góp ý ông còn mắng và lý sự ở nhà một mình cần phải có tiếng người. Nhiều lần tôi đề nghị chồng nói với ông yêu cầu sửa đổi lối sống, nhưng anh chỉ nói qua loa theo kiểu mình không phải là chủ nhà mà cứ như người lệ thuộc.
Mâu thuẫn giữa tôi và bố chồng ngày càng căng thẳng, ảnh hưởng đến cả quan hệ vợ chồng tôi. Bản thân ông, sau này cũng không chấp nhận tôi. Suy ngẫm cho cùng, chồng cũng giống ông, chẳng hay ho gì. Bố chồng nghiện rượu còn chồng mê cờ. Mỗi lần tôi yêu cầu xử lý quan hệ trong gia đình anh lại bỏ ra ngoài đánh cờ với mấy ông già về hưu hàng xóm. Đã né tránh yêu cầu của vợ nhưng cả con lẫn bố đều không chịu giải toả ức chế của tôi.