Lương của tôi có tháng được 5 triệu, cũng không thấm tháp gì để đi trả lãi người ta. Tôi tìm đến bạn bè nhưng họ ở quê cũng không ai khấm khá hơn, còn ba mẹ thật sự đã kiệt quệ sau khi nuôi 4 anh em chúng tôi ăn học và giúp tôi trả nợ. Tôi vẫn phải cố gắng bằng mọi cách để trả lãi người khác vì còn gia đình nhưng thật sự đến giờ phút này tôi không còn đủ khả năng thanh toán nữa.
Chủ nợ của tôi một nửa là người quen, một nửa là bạn hàng, người quen tôi có thể trả từ từ, nhưng bạn hàng không thể nên người ta đối xử với tôi theo kiểu xã hội đen, nhiều lúc vợ chồng tôi chịu không nổi. Sau khi làm ăn thất bại, trong một lần đi thương lượng về khoản nợ tôi bị bạn hàng bắt cóc và đánh đập, may mắn thoát được, tôi đã báo công an nhưng vì không đủ chứng cứ nên công an không vào cuộc, từ lúc đó tôi rơi vào bấn loạn. Tôi đã bán đi căn nhà duy nhất ở TP HCM và toàn bộ tài sản có giá trị để trả nợ.
Tôi cố gắng để được xem một bộ phim trọn vẹn, ăn một bữa cơm yên lành, không phải nghe thấy tiếng điện thoại là giật mình nữa. Tôi chỉ muốn một điều mà chắc chắn sẽ làm được lúc này đó là chết. Mọi người sẽ bảo tôi là chết quá đơn giản đúng không? Nhưng bây giờ tôi không chết thì cũng không làm gì được nữa.