Tôi như sụp đổ hoàn toàn, ngày tháng ấy có hôm tôi thức trắng đêm, chỉ biết khóc sưng mắt. Tôi bị sốc mỗi bữa chỉ ăn được vài thìa cơm, ăn vào lại nôn ra hết, sụt ba kg. Tôi dằn vặt mình, cảm thấy lỗi cũng một phần của mình vì đã nói hỗn với anh khi cãi vã. Sau khi chia tay được một tuần, gia đình anh giới thiệu cho anh một người khác, anh xem mặt xong không thích vì “không xinh và ngon như em”. Sau chia tay, anh vẫn đòi hỏi dỗ ngọt tôi đi nhà nghỉ. Vẫn còn yêu anh nên tôi lại mù quáng. Tôi dùng đủ mọi cách níu kéo, kể cả chuyện đồng ý đi “nghỉ” với anh. Anh xin tôi giữ kín chuyện ấy, tôi không hỏi lý do vì sao nhưng vẫn chẳng nói với ai.
Sau một thời gian tôi cố gắng , anh đồng ý sẽ cho cả hai một cơ hội để tôi tự sửa mình, đáp ứng nhu cầu tình dục và không được nói hỗn với anh nữa. Tôi đồng ý, đến ngày hôm sau anh lại tìm cách xoay, rồi nói muốn được tự do, tìm được chân trời mới rồi và sẽ đi làm ăn trong Nam (trong khi trước đó tôi thuyết phục anh cùng vào Nam với mình thì anh từ chối đủ đường).
Tôi vẫn còn nặng tình nhưng cũng hận anh nữa. Có thể nói anh là người yêu đầu của tôi, tôi chưa yêu ai nhiều như anh, lâu như anh, chưa tin ai như thế. Thêm nữa, tôi luôn bị dằn vặt về hai đứa con còn chưa thành hình của mình. Giờ tôi muốn níu kéo chuyện tình cảm này, muốn anh phải chịu trách nhiêm với lời hứa, hành động và việc làm của mình với tôi. Tôi không muốn giấu nữa, muốn nói chuyện cho bố mẹ anh biết mình đã có thai với anh thế nào, anh dỗ tôi bỏ và hứa với tôi ra sao, bởi tôi biết mẹ anh cũng góp phần phản đối chuyện này vì tuổi tác.