Em hy vọng nhưng lại rất sợ, nếu một ngày nào đó anh nói yêu em thì sao? Em có thể dùng lý trí mà đánh đổi không? Tất cả những điều đó chỉ là do em tự tưởng tượng ra mà thôi. Thực chất anh chỉ xem em là bạn, một đứa em gái nhiều chuyện lắm lời hay soi mói đời tư của anh. Em hay bắt anh kể chuyện tình yêu của anh và chị. Em vui vì được anh tin tưởng, nhưng lại thấy buồn buồn vu vơ, và đôi lúc cũng hờn trách anh vô cớ.
Em không biết thứ tình cảm dành cho anh là gì nữa. Em đang yêu anh chăng? Em mong tình cảm dành cho anh chỉ thoáng qua như cơn gió, như những thứ tình cảm chưa kịp đặt tên đã bị phai mờ theo năm tháng, như những người em từng thích thật nhiều rồi dần dần quên không còn nhớ đến. Em phải đợi bao lâu mới dung hòa cảm xúc về anh được đây?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)