VN88 VN88

Tâm sự mong manh hai chữ ‘hạnh phúc’

Lo liệu xong hậu sự cho bố, chúng tôi lại khăn gói lên đường trở về với công việc hiện tại, bỏ lại mẹ với biết bao sự trống trải hụt hẫng. Căn nhà cấp bốn ba gian thường ngày chật chội là thế bây giờ trở nên trống trải vô cùng. Mẹ bảo: “Mẹ và bố các con đã vất vả cùng nhau trồng cây suốt cả cuộc đời, giờ sắp đến ngày hái quả thì bố không còn nữa”. Mẹ thương bố thiệt thòi, đoản mệnh nhưng cũng chấp nhận để bố ra đi, để bố sẽ không còn mặc cảm, không còn đau đớn vì bệnh tật hành hạ nữa.

Tôi biết mẹ kiên cường chấp nhận buồn tủi, cô đơn, hụt hẫng về mình nhưng cũng biết trong lòng mẹ sẽ không tránh khỏi những giây phút yếu lòng mà hoang hoải câu hỏi: Tại sao cuộc đời lại gian truân đến vậy? Hạnh phúc sao cứ chuẩn bị chạm tới lại vụt mất? Giờ đây hạnh phúc của mẹ sẽ khó mà trọn vẹn được khi vắng bố trong cuộc đời này.

Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.