Điều làm cháu ngạc nhiên và là lý do hôm nay cháu viết những dòng này vì ba cháu kể với mẹ việc ông đã nói với cô không bao giờ từ bỏ gia đình, rằng gia đình, vợ con là số một, cô chỉ là chỗ vui vẻ của ba. Cháu thật sự không hiểu cô trông chờ gì ở mối quan hệ với ba cháu. Cháu biết cô cũng có khoản thu nhập riêng, tuy lớn tuổi nhưng cũng đâu có nghĩa là cô hết hy vọng tìm được một người độc thân chia sẻ.
Sao cô lại chọn cách đi tranh giành hạnh phúc của người phụ nữ khác, đang tâm phá hoại hạnh phúc của một gia đình? Hơn thế nữa, cô cũng là phụ nữ như mẹ cháu, từng có gia đình, có con, từng chịu nỗi đau bị phản bội… Vậy cô nghĩ gì khi giờ đây thản nhiên gây ra nỗi đau cho một gia đình khác chỉ vì lối sống ích kỷ của mình? Cháu cũng không nghĩ một người phụ nữ dày dạn kinh nghiệm hôn nhân như cô lại tin tưởng mù quáng vào những lời đường mật giả dối của ba cháu.
Giờ đây, ba cháu đã đi làm xa nhà, cuối tuần mới về, cháu không tin cô và ba sẽ sớm chấm dứt quan hệ bất chính này. Cháu chỉ là một đứa con gái 18 tuổi nhưng hiểu rõ các giá trị của nhân cách, đạo đức con người. Vậy còn cô và ba, những người lớn đang làm gì thế này? Cháu thực sự hoang mang và đau xót cho mẹ, cho cả ba khi thấy lầm đường lạc lối. Nhiều lúc cháu muốn vứt bỏ tất cả nhưng thương mẹ lắm. Còn em trai nữa, cháu không biết em sẽ lớn lên thành người như thế nào. Có lần em nói: “Em thù ba. Chị em mình thôi coi như không có ba nữa”. Nghe thế cháu đau lòng lắm.