Nhưng mối lương duyên này của tôi và anh lại một lần nữa kết nối trong một lần gặp nhau tại cùng một nhà hàng. Tình yêu vốn dĩ chưa nguội lạnh nay lại tràn về trong chúng tôi. Có lẽ nước mắt là nội dung câu chuyện giữa tôi và anh khi gặp lại nhau. Anh khóc nhiều hơn, giải thích nhiều với ý nghĩ để cho tôi hiểu anh vẫn còn yêu tôi. Ở bên vợ anh không tìm được hơi ấm, hạnh phúc và niềm vui như bên tôi. Anh nói sẽ ly hôn vợ nhưng lúc này không được vì con anh còn quá bé, bảo tôi hãy đợi anh thêm một thời gian nữa.
Khoảng thời gian xa anh, tôi nghĩ rất nhiều về cuộc tình này. Tôi không thể phá vỡ hạnh phúc gia đình anh, không thể nào trở thành người cướp chồng của người khác, và giành cha của đứa trẻ vô tội. Tôi vẫn còn trẻ, chỉ mới 23 tuổi, mọi thứ tươi đẹp, cuộc sống đối với tôi mới bắt đầu, có điều tôi không thể nào từ bỏ được tình yêu dành cho anh, vì nó quá lớn và anh cũng là mối tình đầu. Tôi biết khi nói lời chia tay, anh sẽ đau khổ. Thời gian này tôi thấy anh gầy hơn trước rất nhiều nhưng không thể tiếp tục mối tình tội lỗi này được nữa.
Tôi phải làm thế nào để anh không bị tổn thương, để tôi không phải đau khổ? Tôi yêu anh và anh yêu tôi, đó là một sự thật không thể nào chối cãi được, nhưng anh có gia đình, con cái, sự nghiệp, địa vị. Khi mọi chuyện đổ vỡ thì người đời sẽ nhìn anh như thế nào, cả tôi nữa? Anh sẽ mất mọi thứ, mất hết những thành quả đã cố gắng xây dựng bấy lâu nay và liệu gia đình tôi có chấp nhận điều này không?