Ngày anh quen tôi cũng là lúc vợ anh đang mang thai, tôi được biết điều này từ chính anh. Anh không hề giấu tôi một điều gì. Gần đây vợ đã sinh cho anh một cô con gái thật kháu khỉnh. Điều quan trọng đáng nói ở đây là anh muốn tôi sinh con cho anh. Nhiều lúc tôi tự hỏi, đối với một người đàn ông có nhân tình bên ngoài, họ rất ít khi muốn để lại hậu quả là con cái. Nhưng với riêng anh, anh lại muốn như thế, tha thiết mong tôi sinh con. Anh nói sẽ chu cấp cho mẹ con tôi.
Trước đây, khi tôi mới xin được việc làm, anh đã đề nghị tôi về sống trong căn nhà anh thuê riêng cho tôi, mọi chi phí sinh hoạt anh đều trả nhưng tôi không đồng ý. Tôi nghĩ tình yêu xuất phát từ trái tim chứ không mua bằng đồng tiền của người đàn ông thành đạt. Khi anh đề cập đến vấn đề con cái, tôi nhất quyết từ chối mặc dù rất yêu anh. Thế nhưng chuyện tôi từ chối đã làm cho anh buồn rất nhiều, anh giận và bảo rằng tôi không yêu anh, cả một thời gian dài anh không nói chuyện với tôi.
Tôi cứ ngỡ anh đã hết yêu, chỉ vui chơi qua đường, khi đòi hỏi không được thì anh vứt tôi sang một bên, thế nhưng mọi suy nghĩ của tôi đã làm anh tổn thương. Thật sự anh còn rất yêu tôi, vẫn giận tôi về vấn đề con cái nhưng anh không vui chơi qua đường như tôi nghĩ. Anh tạm thời xa tôi vì thời gian đó anh ra Huế bảo vệ đề tài tiến sĩ, nhiều lần anh gọi điện thoại nhưng tôi đã chặn số, cả hai cứ tưởng mọi thứ đã chấm dứt ngay từ đó.