VN88 VN88

Tâm sự mệt mỏi vì đợi chờ đoàn tụ với chồng ngoại quốc

Nhìn gia đình người khác có chồng có vợ, có con cái bên nhau, tôi ứa nước mắt. Tiền cũng quan trọng nhưng chưa phải là tất cả. Tôi khao khát có được gia đình hạnh phúc. Điều nhỏ nhoi ấy, không biết chồng có thể đem đến cho tôi không. Anh không muốn về Việt Nam sống, vì có quốc tịch nước ngoài rồi, nhưng cũng không đủ tài chính để lo cho tôi sang đó. Chẳng lẽ tôi cứ sống cô đơn, đợi chờ mãi, đợi chờ một người thay đổi bản tính?

Nếu năm sau chúng tôi chưa có con, chắc cả hai cũng suy nghĩ lại tất cả. Tiền có thể kiếm ra được, nhưng tuổi trẻ qua đi không thể kéo lại. Nếu không có gì ràng buộc cũng nên buông tay. Cũng vì suy nghĩ ích kỷ ấy, giờ đây tôi không biết phải làm sao. Tôi không thể đợi chờ một người mãi trong vô vọng, khi chúng tôi không có con chung và cũng chưa đăng ký kết hôn. Chồng vẫn nói chờ có con rồi đăng ký cũng chưa muộn.

Tôi biết nếu buông tay, mọi người sẽ sỉ vả tôi là đứa vô ơn, nhờ ai tôi mới có ngày hôm nay, sỉ vả tôi là người bạc tình, nhưng cứ tiếp diễn thế này cũng đâu phải cách hay, có ai nắm tay được suốt đâu. Vợ một nơi, chồng một nẻo, hạnh phúc có trọn vẹn không khi 2 người 2 phương trời xa xôi?

Nếu tôi buông tay, chưa chắc chồng đã đồng ý, nhưng sống mà không danh phận, có chồng cũng như không thế này, ý nghĩa cuộc sống ở đâu. Ra đi đơn giản, nhưng suốt những năm tháng kia, chồng đã tốn không biết bao tiền bạc và tâm huyết cho tôi. Đó là điều cản trở lúc này, tôi sợ làm anh tổn thương, cũng rất sợ sau này khi cơm chẳng lành canh chẳng ngọt, anh làm tổn thương tôi. Lúc ấy tôi sẽ rất thê thảm, vì không có công ăn việc làm, không có tài năng gì, tuổi xuân qua đi, còn lại gì khi mình không tự thương chính mình. Hãy cho tôi một lời khuyên để sáng suốt đi trên con đường này.

(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.