Lên cấp ba tôi có thêm nhiều bạn bè mới, mỗi khi biết người nào mới mẹ hay gặng hỏi tôi về gia cảnh họ thế nào. Khi họp lớp ở nhà bạn mẹ lại hỏi nhà bạn đó có rộng không, đẹp không, ba mẹ bạn làm nghề gì. Tôi không muốn kể, cũng không muốn mẹ can thiệp nữa nên tình cảm mẹ con ngày càng xa cách.
Tôi đã nhấn mạnh nhiều lần rằng bạn bè đã cho tôi những gì, chưa có ai lợi dụng tôi cả, tôi đã lớn rồi, biết cách chọn bạn mà chơi. Nhiều lúc tôi cảm thấy xấu hổ với chúng bạn vì thái độ của mẹ xem thường tụi bạn ra mặt.
Tôi thực sự quá mệt mỏi, 22 tuổi tôi từng rung động với ai đó nhưng lại sợ mẹ sẽ làm tổn thương cả hai nên tự ngăn chặn luôn cảm xúc ấy và đến giờ tôi vẫn không muốn yêu ai vì ngại thái độ của mẹ, nhiều lúc chỉ muốn ở vậy cho xong để mẹ phải thay đổi cách suy nghĩ của mình. Mẹ đâu biết khi nhìn xuống không ai bằng mình mà nhìn lên mình cũng có bằng ai đâu. Mẹ xem thường và kỳ thị người nghèo thì những người giàu có hơn cũng đang chê bai mình đó thôi. Tôi phải làm thế nào để mẹ thay đổi đây?
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com