VN88 VN88

Tâm sự mẹ không thể giữ bố cho con

Con gái của mẹ, mẹ đã lựa chọn giữ con ở lại. Mẹ đã trở thành người chơi cờ từ ngày quyết định giữ con trên cuộc đời này. Mẹ đã chơi, và sẽ không để ai có thể lấy con đi từ sự che chở của bác và mẹ, nhất là từ bố. Mẹ tin mình sẽ làm được. Mẹ tin rằng con gái mẹ sẽ là một thiên thần. Mẹ chỉ có thể chăm khi con trong bụng mẹ. Mẹ chỉ có thể cảm nhận con bây giờ, cùng con cảm nhận hơi rét se lạnh của Hà Nội trong mùa hoa sưa nở trắng đường nhà mình.

Sài Gòn sắp vào mùa mưa, sẽ là mùa nước lên, đâu đâu cũng là nước. Mẹ con mình sẽ đi dạo dọc con đường nhỏ, nghe âm vang của tiếng rao hủ tíu khô. Mẹ con mình sẽ đi Nha Trang, để con được lắng nghe tiếng hát của biển xanh thơm mùi nắng, để khi con lớn lên, nếu có cơ hội về Việt Nam con sẽ không thấy lạc lõng, con sẽ nhận ra đây là quê hương mình.

Mẹ chỉ có thể làm được thế thôi. Mẹ không thể cho con những giọt sữa mẹ hay sự ấm áp săn sóc sau khi sinh. Mẹ càng không thể để ông bà ngoại biết về con, càng không thể để con ở Việt Nam. Bác con sẽ chăm con thay mẹ. Sẽ có ngày con đọc những dòng này, những dòng mẹ viết ra giữa những đảo điên kiếm tiền của những tháng ngày thai nghén, của những tuần động thai, của những giọt nước mắt vỡ òa nhìn hình con siêu âm.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.