Có lần chồng biếu mẹ hơn một nửa số lương một tháng của hai vợ chồng cộng lại, mẹ vẫn cầm. Khi thấy chồng như vậy, em đã khuyên can rằng gia đình nhỏ mình cũng rất khó khăn mới để ra được từng đấy, mình còn con phải nuôi sau này, ông bà cũng có điều kiện, còn các cô các chú nữa, chỉ nên biếu bố mẹ cái cần biếu thôi. Với những việc lớn, bố mẹ vẫn làm chủ thì mình gọi là phụ vào với bố mẹ chứ đã dư dả gì mà chi hết toàn bộ. Chồng em nổi khùng lên, không nói với em một câu gì suốt nhiều ngày sau đó.
Về sau chồng em cũng thừa nhận kinh tế hai vợ chồng khó khăn quá, không biết sau này con lớn dần xoay xở ra sao, chồng em cũng nói rằng sau này tới con mình hưởng của ông bà chứ ai. Biếu cứ biếu, còn con của hai vợ chồng thì hai đứa tự đi mà lo, chẳng có được từ ông bà cái gì như anh nói. Từ ngày mang thai cho tới ngày sinh em còn chưa nhận được sự chăm sóc, bồi bổ tự nguyện nào từ mẹ chồng, đồ bồi dưỡng cũng là em đưa tiền, hoặc nhờ người mua giúp.
Mới đây nhất chồng em lại tiếp tục biếu mẹ hơn một tháng lương công chức, mẹ lại tiếp tục cầm không mảy may suy nghĩ. Em không phải khó tính muốn ngăn chồng biếu bố mẹ nhưng nhìn lại một năm qua, em sợ cái cách vung tiền của chồng, giận mẹ không bao giờ nói “Không” và khi nghĩ tới con em càng lo lắng hơn nữa vì khoản tiền dành dụm của hai vợ chồng còn quá ít. Em đang cảm thấy chán chường và không thể nói chuyện được với chồng khi có bất cứ điều gì liên quan tới bên gia đình anh, bởi anh luôn cho rằng em khắt khe với gia đình bên nội. Em phải làm gì bây giờ? Mong mọi người cho em lời khuyên.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)