VN88 VN88

Tâm sự mẹ chồng chửi bới khi tôi gần gũi con

Đến lúc sinh bé thứ 2, mẹ chồng vẫn thế. Lịch sử lặp lại, con tôi xa lánh mẹ, bé bảo “Bà bảo mẹ chỉ đẻ ra chứ không nuôi, bà bảo phải yêu bà ghét mẹ”. Tôi rất đau lòng vì bà dạy cháu như thế.

Thời gian gần đây mẹ chồng ốm, tôi bảo con sang ngủ với mẹ cho bà nghỉ, với cả đỡ lây bệnh vì bà bị bệnh có khả năng lây cao. Bà khó chịu, cứ đến tối tôi nhắc con đi ngủ là bà chửi đồ nọ đồ kia, rồi khinh bà ít học, vô văn hóa, sợ con tiếp xúc với bà không thành người tốt. Bà không chỉ chửi trong nhà, còn đi rêu rao khắp nơi tôi láo toét, chửi bà, bà phải hầu hạ tôi nên ốm không khỏi được.

Con tôi bà cũng khó chịu ra mặt, chào hỏi bà cũng chửi hỏi làm gì người vô văn hóa. Tôi than thở với chồng, anh khó chịu ra mặt bảo cứ kệ bà, muốn làm gì thì làm, xưa nay con vẫn ngủ với bà giờ tự dưng gây chuyện. Là người mẹ ai chả muốn được gần gũi, yêu thương con, đi làm cả ngày về muốn được ôm con, cưng nựng, vậy mà với tôi những điều đó lại là cái tội sao?

Có hôm tôi nịnh được con vào ngủ với mình rồi đến khi bà xem tivi xong lại vào bế cháu đi không cho ngủ cùng. Những đêm chồng đi làm ca, con ngủ với bà, tôi chỉ biết khóc mong được ôm con vào lòng. Tôi không muốn không khí trong nhà nặng nề nhưng nếu cứ nhẫn nhịn mãi tâm hồn con sẽ trở thành thế nào? Tôi muốn tham khảo ý kiến mọi người xem nên xử lý ra sao cho yên ấm.

(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.