VN88 VN88

Tâm sự may mắn vì được gặp anh

Hai tháng, chúng tôi đã nhận ra tình cảm của chúng tôi dành cho nhau rất chân thành. Chỉ có điều, có vẻ như nó vẫn chưa đủ để xây dựng một cái gì đó quá nghiêm túc. Chúng tôi sẽ hướng đến hai hướng hoàn toàn khác nhau trên bản đồ. Từ 30 phút đi tàu, giờ đây chúng tôi xa nhau đến hơn 16 nghìn km. Anh nói không thể đợi 2 năm, tôi hiểu lý do vì sao. Trong những lúc chín chắn suy nghĩ, tôi đồng ý với anh rằng có thể là bạn, chia sẻ mọi chuyện với nhau. Điều đó dễ dàng hơn là ràng buộc nhau trong một mối quan hệ để rồi hành hạ nhau trong ghen tuông, lo lắng.

Là một người con gái, một thân một mình nơi đất khách quê người, những lúc yếu lòng tôi thầm trách anh và trách bản thân nhiều lắm, trách anh sao lạnh lùng quá, trách mình tại sao vẫn thích anh nhiều đến thế.
Tôi chưa bao giờ khóc nhiều trong một khoảng thời gian dài. Hàng đêm đọc những tin nhắn ngày trước rưng rức khóc một mình. Anh đã nói “Anh thích em nhiều lắm, nhưng anh sợ… Sợ anh thích em quá nhiều”. Đọc đến đó thôi, tôi không thể giận anh được nữa, chỉ nghĩ một mình chịu đau khổ là đủ. Chỉ cần anh ấy được vui, sớm hay muộn tôi sẽ vượt qua được thôi.
Hôm nay tôi đã đặt vé máy bay, 2 tháng nữa tôi sẽ được ở cùng một đất nước với anh. Chuyến đi dài như ngắn lại vì biết bên kia quả địa cầu, nơi tôi đến có anh ở đó. Dù trong lòng bộn bề suy nghĩ, lo lắng anh có còn muốn gặp lại tôi? 4 tháng xa nhau liệu anh đã thay đổi?
Thời gian sẽ giúp tôi trả lời tất cả. Chỉ biết rằng, ngay giờ phút này đây, tôi vẫn còn tình cảm với anh nhiều lắm. Dù sau này mọi chuyện có ra sao, tôi vẫn cảm thấy may mắn vì đã gặp anh và được sống với tình cảm thật của mình.

(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.