Tối anh về đến nhà, tôi đã chuẩn bị một mâm cơm chờ anh. Ăn cơm xong, anh lấy máy tính làm việc. Tôi ngồi bên anh và bảo: “Anh vào facebook của anh đi”. Anh ngượng ngập nhìn tôi: “Lâu nay anh có dùng đâu. Anh thấy bạn anh bảo 15 ngày nữa là nó tự xóa mà”. Tôi vẫn kiên quyết: “Anh cứ vào đi. Em muốn anh xóa ảnh đi kẻo có lúc bạn bè em thấy sẽ không hay”. Anh mở facebook và xóa.
Sau đó, tôi vào phòng lấy ra bức thư đêm qua tôi đã viết gửi cho người tình của chồng. Tôi bảo: “Em đã viết cho cô ấy một lá thư, đúng như em đã nói với anh, sau khi anh gặp cô ấy xong là em sẽ gửi. Đáng lẽ lá thư này đã được chuyển phát nhanh đến tay cô ấy nhưng vì anh không muốn em nói gì nên em chưa gửi. Anh có thể đọc nó”.
Tôi để anh một mình với lá thư. Anh đọc xong, ôm tôi vào lòng. Có lẽ anh không nghĩ tôi lại viết thư cảm ơn và gửi lời xin lỗi đến cô ấy như vậy. Anh cảm ơn tôi. Tôi thấy lòng nhẹ nhàng hơn. Nhưng anh nói, vì công việc anh vẫn phải liên lạc với cô ấy. Tôi gật đầu nhưng trong lòng vẫn đang dậy sóng.
Tôi biết mình sẽ không bao giờ quên được anh đã phản bội nhưng tôi cần anh, yêu anh và con tôi cũng vậy. Tôi không biết đã làm đúng hay sai bởi tất cả vẫn đang còn mới mẻ và anh vẫn đang liên lạc với cô ấy. Thật sự tôi cần được chia sẻ.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)