VN88 VN88

Tâm sự mất em vì tính lăng nhăng

Khi em 26 tuổi, công việc ổn, ba mẹ giục lấy chồng. Nhiều lần đi đám cưới bạn em cũng bắt đầu mơ được mặc áo cô dâu. Em bảo tôi đưa về ra mắt bố mẹ, tôi thẳng thừng: Anh yêu em nhưng không muốn kết hôn. Em không trách tôi lời nào, muốn tạm chia tay để suy nghĩ. Tôi biết em còn yêu mình nhiều lắm rồi em sẽ quay lại thôi. Tôi đã đúng, em lại đến bên tôi vì nhớ, vì yêu. Tôi biết em hoàn toàn thuộc về mình, tôi tự đắc vì điều đó. Ngoài kia em là một cô gái kiêu kỳ, nhưng với tôi em chỉ như một con mèo nhỏ.

Hôm ấy em bệnh, tôi đề nghị em đến nhà tôi để tiện chăm sóc em. Lúc em uống thuốc và ngủ say, một trong những cô bồ của tôi gọi, tôi ra phòng ngoài nói chuyện, không biết em đã thức và nghe tất cả. Em nằm khóc ướt gối, tôi dịu dàng vỗ về, nghĩ em sẽ tha thứ như lần trước. Không ngờ em nói chia tay, rất cương quyết và lạnh lùng. Trong tôi nghĩ em chỉ đang ghen thôi, rồi sẽ lại quay về, không thể bỏ tôi được đâu.

Một tháng trôi qua, em vẫn im lặng với tất cả tin nhắn và cuộc gọi của tôi. Tôi đến đợi ở công ty vẫn bị em ngó lơ dù nhìn vào mắt em tôi biết em vẫn còn yêu mình nhiều lắm. Tôi cố thay đổi, bỏ hết thú vui bên gái đẹp, chỉ mong em hiểu và tha thứ, em vẫn lạnh lùng không nói lời nào.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.