Chúng tôi có một mối tình rất đẹp, ai nhìn vào cũng nói vậy, tôi và em bằng tuổi, rất hợp tính nhau nên có thể tâm sự được mọi thứ, cả công việc và bạn bè, cùng những suy nghĩ trong cuộc sống. Yêu nhau 2 năm nhưng rất ít khi hai đứa giận dỗi, nếu có chỉ nửa ngày là làm lành, rất tôn trọng nhau, chưa ai dám nói chia tay bao giờ dù gặp nhiều khó khăn và trở ngại.
Cách đây một năm khi mới ra trường, tôi ở lại thành phố tìm việc, em do chưa có việc nên về quê làm. Sau đó tôi tìm được việc, em cũng quyết định bỏ việc ở quê để lên thành phố cùng tôi, thời gian đó chúng tôi đã ở cùng nhau, tôi hằng ngày đi làm, em ở nhà chuẩn bị hồ sơ và học tiếng Anh để xin việc. Rồi em đi làm, tôi để xe mình cho em đi và đi nhờ bạn, có khi tôi đi bộ 4-5 km rồi về nhà đi chợ nấu cơm. Tôi thường từ chối nhậu nhẹt với bạn bè để về với em vì khi đó đối với tôi em là tất cả rồi.
Đi đâu bạn bè hỏi tôi đều khoe người yêu mình, vì thực ra so với tôi em dễ thương hơn rất nhiều, quan trọng hơn chúng tôi yêu và hiểu nhau, cuộc sống của hai đứa rất hạnh phúc, luôn hy vọng về một tương lai tươi đẹp với một đám cưới. Sau đó, trong một lần kiểm tra lại tinh dịch đồ, kết quả làm tôi hoàn toàn suy sụp, tôi không có một con tinh trùng nào.