VN88 VN88

Tâm sự mãi yêu anh người đàn ông kém tuổi

Mọi lúc tôi đi, mọi nơi tôi đến, mọi việc tôi làm, đến bên tôi trong những đêm dài thao thức, cùng tôi mơ về một nơi vô tận, nơi chỉ có hạnh phúc và tình yêu. Trong những giấc mơ chập chờn đứt đoạn, tôi thầm gọi tên người ấy bao lần để rồi giật mình thức dậy, ngơ ngác trước thực tại phũ phàng. Nước mắt tràn mi, lòng đau quặn thắt, trái tim vỡ vụn. Tôi đã yêu và tôi vẫn yêu, thần tình yêu đã bắn đi mũi tên trúng đích.

Sao lại là tôi, người phụ nữ đã có gia đình? Sao lại là người ấy, chàng trai độc thân kém tuổi? Tôi đau đớn ôm trái tim rớm máu, cô đơn, lạnh giá, tưởng chừng ngủ yên biết bao năm qua. Trái tim từng kiêu hãnh là thành trì vững chắc trước bao cám dỗ, phong ba cuộc đời, giờ bừng tỉnh, vỡ oà cảm xúc, chợt thổn thức trước những gì thật bình dị và giản đơn.

Gửi anh! Anh có biết hơn một lần em muốn đứng lên rũ bỏ vướng bận của cuộc đời để về bên tiếng gọi của trái tim, được sống thật với cảm xúc của mình, để yêu và được yêu, rồi em vẫn phải ra đi bởi không còn con đường nào khác. Em đâu thể làm tổn thương tất cả, những con người thật tốt xung quanh em và quanh anh. Trên hết, sao em có thể làm tổn thương chính anh, người em yêu thương không hết. Hạnh phúc trọn vẹn, điều mà anh xứng đáng được nhận, mãi mãi em chẳng còn được chạm tay vào. Em cúi đầu trước sự thật phũ phàng, rằng không có lối cho em trên con đường anh đang bước, không có chỗ dành cho em trong cuộc đời anh được. Em mãi mãi chỉ là một người như ngàn vạn con người, đi trên con đường của mình mang tên số phận, con đường không có anh và không bao giờ gặp anh, để rồi cứ mãi quay nhìn về hướng ấy.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.