VN88 VN88

Tâm sự mãi nhớ về mối tình đầu 7 năm

Tôi ít gọi điện thoại, nhắn tin, ít quan tâm, chỉ với mong muốn em sớm quên tôi và có tình yêu mới. Nhưng người phụ nữ đó lại một lần nữa hy sinh vì tôi, tình yêu của em dành cho tôi quá lớn. Em xin bố mẹ học cao học, cuối tuần lại bắt tàu đi đi về về, mỗi lần 8 tiếng và 400 km chỉ để được ở cạnh tôi. Gần một năm, ngoài việc học em lại chăm sóc cho tôi từng bữa ăn, quần áo mặc. Còn tôi vẫn thờ ơ, hờ hững.

Tôi từng xác định sẽ quên em, sẽ có những người phụ nữ khác, chấp nhận cho em yêu người khác, sẽ có cuộc sống hạnh phúc khi không ở bên tôi. Nhưng những người phụ nữ ở cạnh tôi không hề có cảm xúc gì, không thể nói yêu được với bất cứ ai khác. Tôi nhận ra mình còn yêu em nhiều lắm, em sẽ là người vợ hoàn hảo, tuyệt vời mà không ai khác hơn được.

Một ngày hai đứa bàn nhau, tôi đã lên nhà nói chuyện về việc cưới xin, nhưng bố mẹ em nhất định không cho xuống làm việc ở Hà Nội, bắt tôi lên trên đó sống và làm việc mới cho cưới. Tôi không đủ lý do để thuyết phục, vì lúc đó điều kiện có khá hơn nhưng tương lai vẫn quá mờ mịt, tôi không đủ tự tin để lo cho em cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc.

Đúng ngày kỷ niệm 7 năm, em nhắn tin chia tay. Đến nay đã 3 tháng, tôi luôn dằn vặt bản thân vì mình mà hai đứa phải xa nhau. Tôi nhận ra mình yêu em hơn ai hết, mong muốn em là mẹ của các con tôi. Chính sự ngập ngừng, thiếu quyết đoán mà tôi đã mất em.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.