Chồng tôi là người con ngoan, có hiếu nên với anh, mẹ rất quan trọng, hơn nữa gia đình chồng trước đây có nhiều biến cố, mẹ chồng đau khổ nhiều nên anh rất thương mẹ. Tôi yêu chồng cũng vì điều này, nhưng quả thật không thể chịu nổi người sai mà không biết nhận vì chẳng ai nói cho bà biết bà sai ở đâu, lúc nào bà cũng đúng. Chồng tôi cũng khổ vì tôi và mẹ không hòa thuận, càng ngày tôi thấy anh càng xa tôi, anh cũng không hiểu được tôi.
Tôi quá chán nản để suốt ngày cứ phải nói về việc nuôi dạy con, đừng ai can thiệp vào. Có lúc tôi muốn bỏ tất cả, chia tay vì không hợp với gia đình chồng, nhưng lại nghĩ con cần có bố mà chồng tôi thật sự là người chồng tốt, yêu thương vợ con, nhiều tình cảm. Chỉ vì việc nuôi con mà gia đình to tiếng, tình cảm vợ chồng rạn nứt, chẳng ai buồn nói chuyện tâm sự hỏi han.
Buổi tối tôi chơi với con đến khoảng 8 rưỡi thì đưa lên phòng uống sữa rồi cho đi ngủ, chồng ngồi dưới nhà cho đến tận khi bố mẹ đi ngủ mới lên phòng. Chúng tôi không nói chuyện nhiều, đặc biệt là khi cãi nhau, càng ngày tôi thấy thời gian của vợ chồng càng ít, khi cãi nhau thì chỉ có lên giường và đi ngủ, không nói chuyện, không giải quyết vấn đề, không cảm giác yêu thương, không cần sự thay đổi. Tôi sắp không còn sức lực để giữ gia đình này nữa, quá mệt mỏi và căng thẳng.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)