Lấy lý do giờ ai cũng biết và xấu hổ nên anh ta không muốn ở tập thể nữa, thế là tôi liền xây nhà. Tôi xây một căn nhà cấp 4 hết hơn 300 triệu, anh ta lo giám sát xây dựng còn tiền xây nhà một tay tôi lo từ đầu đến cuối, vì ai cho anh ta vay khi đã là con nợ cờ bạc. Sau khi có nhà tôi vay cho anh ta thêm 100 triệu để tiếp tục làm ăn.
Những tưởng cuộc sống với tôi từ nay yên bình và hạnh phúc, anh ta đã chuyển sang cơ quan mới lương có khá hơn, 4 triệu/ tháng. Tôi nghĩ đã đến lúc mình yên tâm rồi thì đùng một cái chuyện anh ta ăn ở với cô cave hai năm qua bị lộ. Cô ta đã gọi điện cho tôi và nói hết mọi chuyện. Đến lúc này thì sự kiên nhẫn và chịu đựng của tôi đã không còn. Tôi đâm đơn ly hôn, anh ta nói hãy cho thêm cơ hội nhưng tôi làm gì còn cơ hội để cho. Tôi không thể bao dung, không thừa lòng vị tha đến thế.
Điều cay đắng với tôi hơn là gia đình anh ta dửng dưng với tôi, cả tháng trời sau khi xảy ra chuyện không một ai trong gia đình gặp tôi hay điện thoại để động viên. Mấy cô em chồng hàng ngày tôi đối xử và luôn coi như em gái mình đều trở nên dửng dưng vô cảm trước nỗi đau của chị dâu. Chỉ sau khi biết sự việc càng trầm trọng cả gia đình anh ta mới lên nhà tôi để nói chuyện. Mẹ chồng tôi cả buổi chỉ biết ngồi chửi anh ta, chứ không động đến tôi.