VN88 VN88

Tâm sự lời xin lỗi muộn

Tôi nhìn anh như một thần tượng mà nhiều phụ nữ mong muốn, tim tôi bỗng đập nhanh hơn, ánh mắt như thèm muốn ở anh một điều gì, thậm chí lúc này tôi nghĩ mình đang ngồi bên cạnh chồng chứ không phải anh. Thời gian cứ lặng lẽ trôi, anh vẫn ngồi với những con tính, còn tôi đắm đuối nhìn anh.

Bất chợt tôi kéo ghế ngồi sát lại bên anh, không thể làm chủ mình được nữa, tôi ôm chầm lấy anh và nói trong hơi thở “Em yêu anh”. Anh giật mình quay lại đẩy tôi về vị trí của mình rồi nhẹ nhàng: Em đừng làm thế, anh vẫn coi em như cô bé hồi nào. Giờ cả anh và em đều có gia đình rồi mà em cũng đang sống hạnh phúc đấy thôi. Tôi bừng tỉnh không nói nổi lời nào, vội đứng lên chạy như bay về nhà, từ hôm ấy tôi không dám sang nhà anh nữa.

Chuyện xảy ra cũng hơn một năm, nay tôi đã đi làm ổn định tuy nhiên sự việc xảy ra cho đến tận giờ tôi cũng không biết tình cảm của mình lúc ấy thế nào nữa. Suy nghĩ mãi tôi mới viết mấy dòng ngắn ngủi này, nếu anh có đọc được thì cũng như một lời xin lỗi “Anh đừng giận em anh nhé”.

(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.