Ở nhà con có thể là công chúa trong mắt mẹ, ra ngoài con chỉ là người bình thường. Hãy giúp mọi người làm việc nhà, làm việc của mình, đừng ỷ lại, dựa dẫm vào người khác. Dần dần mọi người sẽ nhận thấy con là gánh nặng, họ sẽ tách biệt với con. Người tốt sẽ góp ý cho con, người xấu sẽ kệ con và họ sẽ đánh giá con, đánh giá về cách bố mẹ giáo dục con.
Con đừng bao giờ động vào đồ người khác nếu chưa hỏi ý kiến họ. Đừng bao giờ trộm tiền, trộm đồ của người khác. Mất đồ có thể trả lại nhưng thanh danh của con sẽ mãi không sạch được bởi hai chữ “ăn cắp”, liệu đổi thanh danh con người với mấy đồng tiền lẻ, món đồ vụn vặt như vậy có đáng không con?
Mẹ bảo, con có thể đưa bạn bè về phòng chơi nhưng tuyệt đối không được đưa người yêu về nhà. Người ngoài hay đánh giá nhận xét, nếu chẳng may hai đứa chia tay, mọi người sẽ nói với con kiểu như: “Đã bảo rồi mà còn không nghe”, “Thằng đó nhìn mặt chẳng tử tế gì”, những câu nói đó nghe thật chẳng dễ chịu chút nào.
Ở trên lớp, hãy chú tâm vào học tập, hãy chơi với những người bạn có cùng chí hướng như con. Khoảng cách về kinh tế ngày càng rõ rệt, những người bạn có cùng hoàn cảnh kinh tế sẽ làm con cảm thấy thoải mái, tự tin hơn trong giao tiếp và học tập. Cạnh tranh trong học tập là điều tốt nhưng chỉ ở mức độ vừa chứ không nên quá. Hãy hỏi bạn bè những điều chưa hiểu và sẵn sàng chia sẻ sự hiểu biết của mình cho mọi người, kiêm tốn chứ đừng kiêu ngạo con ạ.