VN88 VN88

Tâm sự lấy chồng nước ngoài vẫn nặng nợ với gia đình ở Việt Nam

Tôi có một em trai bị tai nạn giao thông, chấn thương sọ não dẫn đến liệt toàn thân và không nói được (nghe và hiểu được). Em sống cùng vợ và cha mẹ tôi. Từ ngày bị nạn, chủ yếu mẹ và vợ chăm sóc, tôi phụ giúp chút ít. Ba bị bệnh pakinson nhiều năm nay, sống cùng vợ chồng em trai út cũng gần đó. Khi tôi quyết định ra nước ngoài sống, có hỏi ý kiến mẹ và em dâu, họ đều ủng hộ tôi nên có cuộc sống lứa đôi nếu có tình cảm thực sự. Vậy mà sau vài tháng tôi ra đi, em dâu không muốn ở cùng em trai tôi nữa, cô ấy cũng muốn có cuộc sống riêng vì còn trẻ và chưa có con. Mẹ tôi đã 65 tuổi, không biết còn phục vụ em trai tôi bao lâu nữa, ai sẽ là người lo cho nó đến cuối đời?

Lòng tôi lúc nào cũng lo lắng, phần vì nhớ con (chồng cũ không cho các con liên lạc với mẹ và không cho tôi đem các con sang đây), phần vì thương mẹ cực khổ, tôi nhiều lần bàn bạc với chồng, anh ấy cũng thông cảm nhưng không biết cách nào để dung hòa mọi việc. Nếu chúng tôi ở lại đây (nước Bỉ), thuận lợi cho anh trong công việc và tôi sẽ tìm việc làm để có tiền gửi về nhà thuê người giúp việc lo cho em trai (do không bảo lãnh sang được, luật chỉ cho phép bảo lãnh con ruột dưới 18 tuổi mà thôi), nhưng không được gần gia đình, gần con, không lo được cho em trai. Còn nếu về Việt Nam sống thì chồng tôi không tìm được việc làm tại đây, bởi ngành nạo vét biển không có ở nước ta, thêm nữa cuộc sống ở Việt Nam khác xa châu Âu, liệu chúng tôi có sống được không, có hạnh phúc không?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.