Tôi và anh cứ như thế được hai tháng, tình cảm của tôi bắt đầu bị đánh gục bởi sự chân thành, thật thà, hài hước và có gì đó ẩn ý muốn khám phá. Tôi đã thích anh. Sinh nhật tôi, sau khi tiệc đã tàn, anh chở tôi về, rủ tôi nán lại ở hàng ghế đá trước nhà một chút, nói có chuyện cần kể. Tôi linh cảm điều gì đó không tốt nhưng vẫn vui vẻ, đồng ý ngồi xuống. Anh cầm điện thoại và cho tôi xem một tấm hình đứa bé năm tuổi khá dễ thương, đẹp trai, tôi hơi bất ngờ nhưng vẫn im lặng.
Anh nói đó là con trai, anh với vợ đã ly thân một năm, vừa có giấy quyết định ly hôn mấy ngày, anh buồn vì đã không thể giành quyền nuôi con. Anh kể vợ chồng yêu nhau 10 năm mới kết hôn và là hàng xóm của nhau. Anh muốn tôi nghe điều này vì không thích giấu tôi chuyện gì. Anh còn điện thoại cho vợ để tôi nghe giọng con trai anh nhưng lại nói thật sự không muốn ly hôn vợ.
Tôi hơi sốc với từng lời, từng câu chữ anh nói, trong lòng hụt hẫng lắm nhưng vẫn cố giữ nét mặt vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra, cố cười gượng và xin phép vào nhà với lý do mệt. Tôi khóc, lần đầu khóc vì một người con trai, tôi không biết mình phải làm gì lúc này nữa. Xin các bạn độc giả hãy cho tôi lời khuyên.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com