Anh nói không giận, hiểu tôi đã phải cố gắng như thế nào để chấp nhận sự việc này. Được ở bên cạnh tôi, được cùng tôi chăm sóc các con là anh thấy hạnh phúc lắm rồi. Anh sẽ đợi, chỉ cần tôi không ghét bỏ thì dù thế nào anh cũng chịu đựng được, anh luôn yêu gia đình này, yêu vợ con. Để gia đình đến cảnh này là sai lầm của anh, anh không bao giờ từ bỏ gia đình, sẽ cố gắng đến cùng để được chăm sóc mẹ con tôi.
Thực sự rất lâu rồi vợ chồng tôi không tâm sự với nhau, tôi không mở lòng ra được và chồng gần như chấp nhận điều đó như là cái giá phải trả cho lỗi lầm của mình. Tôi nhiều lần tự vấn lòng mình, xem bản thân muốn gì, còn yêu chồng hay không nhưng không trả lời được. Phá vỡ gia đình thì thực lòng tôi không thể nhưng sống mà làm khổ nhau tôi cũng không muốn. Tôi thực sự bế tắc. Mong các bạn tư vấn. Xin chân thành cảm ơn.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)