Trong thời gian quen nhau, tính anh vô tư nên cũng đôi lần làm tôi buồn. Nhiều lần đi chơi chung cả nhóm trong cơ quan, dù ngồi chung với tôi nhưng anh lại nói chuyện, cười giỡn với chị. Chị cũng vậy, cứ thấy anh đứng ở đâu là chạy lại nói chuyện vui vẻ. Lúc đó, tôi thoáng buồn, rồi vì nghĩ anh vô tư, tôi lại quý chị nên nghĩ đó chỉ là tình chị em (chị lớn hơn anh 3 tuổi).
Tôi vốn ít nói, có chút ngượng ngùng lúc mới quen nên chỉ thể hiện tình cảm qua những hành động quan tâm nho nhỏ hàng ngày, qua những món quà tôi tự làm. Sau 3 lần hẹn nhau, tin nhắn của anh ngày càng thưa dần, tôi luôn là người chủ động hỏi thăm, nhắn tin, anh nói bận việc và mệt để không trả lời tin nhắn của tôi. Ngày 8/3, bó hoa anh tặng không phải dành cho tôi. Sau ngày đó, anh nói chúng tôi không hợp nhau nên chỉ có thể là bạn. Tôi đã khóc rất nhiều.
Vì công việc, tôi và anh cứ đụng mặt nhau hoài, thậm chí còn nhiều hơn lúc quen nhau. Thời gian này, chị càng chủ động thân thiết với anh hơn trước. Suốt chuyến đi chơi dài ngày với cơ quan, chị và anh đi đâu cũng có nhau, tôi linh cảm họ không đơn thuần là chị em. Anh từ dạo đó cũng thay đổi nhiều, nói nhiều hơn, hay giỡn hơn, bạo dạn hơn trước.
Đến một ngày, chị thừa nhận với em gái anh ấy là chị đang theo đuổi anh. Trước đó, chị có theo đuổi một anh khác trong cơ quan nhưng anh đó chưa đáp lại. Tuy nhiên khi nói chuyện với mọi người, chị luôn nhắc đến anh kia, tạo cảm giác cho người khác là chị vẫn còn yêu anh đó, dù bên ngoài chị vẫn dính như hình với bóng với anh này. Nhiều khi tôi không hiểu, thật sự trong lòng chị có yêu thương anh thật lòng?