VN88 VN88

Tâm sự không còn sự nể phục khi chồng đánh tôi

Thời gian này tôi đang nghỉ đẻ, nuôi con, chăm chút, ôm ấp bế bồng, ăn uống, tắm rửa, vệ sinh cho con, nấu nướng, nhà cửa vẫn đủ cả mọi việc, ban ngày cũng như đêm hôm một mình, không được ai giúp đỡ. Anh đi làm về chơi với con vui vẻ thì chơi, con khóc một cái lại thôi, trả mẹ. Thỉnh thoảng vui gì làm nấy chứ không có trách nhiệm gì hết. Làm cái gì hứng lên, dang dở lại thôi. Quá nhiều việc vất vả tôi đều cố gắng làm vì con, thức khuya dậy sớm, đầu óc rất căng thẳng, vậy mà kêu mệt với chồng thì chồng bảo: “Nhà nước cho nghỉ để làm gì”? “Có thế mà cũng mệt”.

Tâm sự không còn sự nể phục khi chồng đánh tôi

Tôi nói sẵn sàng nhận vất vả nếu như được anh động viên nhưng anh nổi đóa lên và kiên quyết phủ nhận sự cố gắng cũng như mệt mỏi của tôi. Anh cho rằng tôi là người mẹ tồi khi chăm con mà kêu mệt, rằng anh có thể chăm con tốt nếu như không có tôi, tôi chẳng có gì vất vả. Và anh tát tôi. Thực sự đến giờ phút này, tôi chỉ nói ra để tâm sự cùng anh vì thấy hoàn cảnh có nhiều nét giống nhau mà thôi chứ tôi cũng không muốn nói nhiều về bản thân và anh ấy nữa.

Trong tôi không còn sự nể phục đối với người đàn ông như vậy. Đã quá nhiều lần anh chửi tục, tát tôi vô lý rồi lại van xin. Lòng tôi đã quá tổn thương. Tôi sẽ để anh ấy sống một mình để nhận ra thực sự đã làm được gì, đương nhiên tôi sẽ không bao giờ để mình phải xa con. Nếu anh được cô ấy tha thứ, một lần cuối hãy sống sao cho xứng đàn ông, đừng để sự việc lặp lại, có xin lỗi ngàn lần cũng chẳng làm cho niềm tin của người ta lành lại. Phụ nữ là vậy, rất cần người đàn ông che chở, nhưng khi hết giới hạn chịu đựng, người ta sẽ mạnh mẽ bất ngờ.

(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.