Anh ta không thể bỏ cô bồ để trở về với gia đình khi tôi cho cơ hội, cũng không dám ly hôn tôi để đến với cô bồ bởi sự nhu nhược, tôi ly hôn không có gì phải nuối tiếc, cảm thấy may mắn đã thoát khỏi cuộc hôn nhân địa ngục.
Sai lầm thứ hai tôi đã yêu ai đó hơn cả mình, quên chăm chút bản thân, nhịn ăn, nhịn tiêu, nhịn mặc và từ bỏ sự nghiệp (sự tự chủ về mặt tài chính) vì một người đàn ông. Khi tôi cho chồng cũ cơ hội cũng chính là tôi đã đánh mất cả lòng tự trọng. Giờ đây tôi nhận ra ngoài bản thân mình mọi thứ khác chỉ là vật ngoài thân, tôi sẽ yêu trở lại khi trái tim sẵn sàng nhưng chắc chắn sẽ yêu bản thân mình hơn hết thảy mọi thứ (tất nhiên cha mẹ, con tôi, anh chị em ruột thịt cũng thuộc về bản thân tôi).
Thứ ba: Tôi đã nghĩ về tình yêu và cuộc sống quá đơn giản, rất nhiều người nghĩ hoa, quà, những lời ngọt ngào, những khoảnh khắc lãng mạn… chỉ dành cho thời gian tán tỉnh nhau, còn khi thực sự thuộc về nhau nó trở lên quá màu mè, không ai nhận ra trên thực tế tình yêu luôn cần được tô màu cho mới mẻ. Giữ thể xác của người đàn ông hay phụ nữ trong một gia đình dễ nhưng giữ được một tâm hồn tràn đầy yêu thương trong tổ ấm thực sự khó hơn nhiều, nó đòi hỏi từ cả hai phía.
Tôi rời đi khi hiểu rằng tình yêu đã chết, không cần ảo ảnh của hạnh phúc mà cần hạnh phúc thực sự. Không ai vỗ tay được bằng một bàn tay và tôi đang tìm bàn tay khác để cùng vỗ. Có nhiều người nói tôi không phải là một bà mẹ tốt khi dành nhiều thời gian cho việc hẹn hò mà không chăm chút con. Tôi không chỉ chăm chút con tốt mà còn làm việc rất chăm chỉ vì nếu không làm việc chăm chỉ tôi không có tiền để trang trải cho cuộc sống thú vị của mình. Bên cạnh đó tôi vẫn có thời gian dành cho bản thân, hẹn hò, đó là nghệ thuật của sự sắp xếp.