Hãy thử tưởng tượng nếu bạn là một người phụ nữ độc thân và xung quanh có nhiều chàng trai độc thân, hợp nhãn tán tỉnh, bạn sẽ từ chối? Hay bạn sẽ hưởng ứng với mong muốn cho mình một cơ hội tìm được ai đó phù hợp để có một cuộc sống lứa đôi hạnh phúc? Tôi chọn phương án 2.
Khi chúng tôi nghiêm túc hẹn hò, cảm xúc ban đầu rất tốt, những gì tôi thể hiện khiến cho người đàn ông đó cảm thấy tôi là người phụ nữ cần trong cuộc sống, nhưng đúng lúc đó quá khứ lại hiện về, tôi bắt đầu dùng cái đầu để phân tích và liệt kê ra một danh sách những điểm ở người đàn ông khiến mình lo lắng, cánh cửa trái tim tôi lại đóng, và mọi việc kết thúc.
Cứ lặp lại như thế, tôi chỉ nghĩ chưa tìm được người phù hợp cho đến khi gặp một người đàn ông cho mình sự tin tưởng, tôi quyết định dừng cuộc tìm kiếm nhưng cũng là lúc tôi nhận ra cảm xúc trong mình không đủ lớn. Tôi bối rối không biết nên dừng lại chuyện tình cảm hay tiếp tục, nhưng dù dừng lại hay tiếp tục tôi cũng cảm thấy trái tim đang bị tổn thương. Giật mình nhìn lại quãng thời gian đã qua, tôi nhận ra mình đã vô tình làm tổn thương nhiều người, đó là những gì tôi muốn nói.
Với chồng cũ, có nhiều người hỏi tại sao tôi không tự hỏi mình đã mắc những sai lầm gì: Sai lầm đầu tiên tôi đã quá yêu một người không xứng đáng, một người dối trá, nhu nhược và không dám nhìn thẳng vào sự thật. Nhiều người vợ tự hào khi chồng đi cặp bồ nhưng vẫn chăm sóc vợ con, khi vợ phát hiện thì nói với vợ anh chỉ chơi bời nhưng tôi không tự hào về điều đó. Tôi chỉ thấy anh ta đang dối trá, lừa dối tôi, lừa dối bản thân và lừa dối cả cô bồ.